Chương 18: Trời trong trăng sáng, mai vương tay áo
“Hỏi cái gì?” Thạch Mai ngẩng mặt lên, nhìn Bạch Xá.
Ánh mặt trời thích hợp, bóng cây cũng thích hợp, hình như do Bạch Xá vừa tỉnh ngủ nên đôi mắt không bén nhọn như mọi khi, dịu dàng hơn rất nhiều.
“Có thấy trâm ngọc không?” Bạch Xá đứng im, cúi đầu hỏi Thạch Mai. Khoảng cách vừa vặn, Bạch Xá lại cao hơn nàng một chút, vì vậy hơi thở như có như không lướt qua chóp mũi Thạch Mai, hơi nóng.